Cuộc đời Thang_Cổ_Đại

Thang Cổ Đại sinh vào giờ Tý, ngày 4 tháng 11 (âm lịch) năm Minh Vạn Lịch thứ 13 (1585) trong gia tộc Ái Tân Giác La. Ông con trai thứ tư của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, mẹ là Thứ phi Nữu Hỗ Lộc thị, con gái Bác Khắc Chiêm (博克瞻).

Thang Cổ Đại phục vụ Hoàng Thái Cực, được phong Cố Sơn Ngạch Chân (固山额真). Sau khi hạ được bốn thành Vĩnh Bình, Thang Cổ Đại cùng Đồ Nhĩ Cách (图尔格) và Nạp Mục Thái (纳穆泰) trấn thủ Loan Châu.

Năm Thiên Thông thứ 4 (1630), quân Minh tập kích Loan Châu, Nhị Bối lặc A Mẫn nhát gan không dám cứu viện, chỉ phái Ba Đô Lễ (巴都礼) suất lĩnh mấy trăm người phá vòng vây, đêm hôm đó tiến vào Loan Châu. Sau đó, quân Minh dùng đại pháo phá hư tường thành, thành lâu bốc cháy và đám người Thang Cổ Đại buông tha thành trì, đến cậy nhờ Vĩnh Bình. Sau khi trở về, Hoàng Thái Cực định hỏi tội, Thang Cổ Đại chủ động đến thỉnh tội xin chết. Hoàng Thái Cực nói:

汝不能全师而归, 杀汝何益?

.

Nhữ bất năng toàn sư nhi quy, sát nhữ hà ích?

Sau khi luận tội, Thang Cổ Đại được miễn tội chết, nhưng bị bãi miễn Cố Sơn Ngạch Chân, tước đoạt ngưu lục, tịch thu gia sản.

Năm Thiên Thông thứ 8 (1634), thụ phong Tam đẳng Mai Lặc Chương Kinh (三等梅勒章京).

Năm Sùng Đức thứ 4 (1639), phong làm Tam đẳng Trấn quốc Tướng quân.

Năm thứ 5 (1640), ngày 20 tháng 9, Thang Cổ Đại qua đời vì bệnh, truy thụy "Khắc Khiết" (克洁).[1]